Hè thế rồi cũng
trở về, từ lâu đã rời bỏ mái trường, dấn thân vào cuộc sống “miếng cơm manh áo”
nhưng mỗi lúc hè về lại, lòng rộn ràng nôn nao trước những hình ảnh quen thuộc
của một thuở một thời, ánh nắng hạ vàng đang lấp lánh trên những cánh PHƯỢNG VẪN
ĐỎ MÀU, dưới bầu trời ngày hôm nay, lẻ loi chân bước, trước một khung cảnh mà tất
cả hầu như không thay đổi gì…
Et puis l'été
revient encore… Quitté depuis longtemps l’école pour gagner sa vie, mais à chaque fois, le retour de l'été, un lancinant sentiment
envahit mon coeur avec des images familières de cette époque là, déjà lointain
maintenant !
Sous le ciel
aujourd'hui , la lumière de couleur jaune d’or du soleil étincelant qui brille
sur les branches des Flamboyants alourdies par les fleurs rouges…
Marcher seul,
contemplant un paysage d’autrefois qui reste intacte et que le temps ne peut
rien changer…
And then the summer
comes back again ... Left the school long time ago to earn a living. But every
time, the return of the summer, a nagging feeling invades my heart with familiar
images of that old era, already far away now!
Today, under the
sky, the golden yellow light of the sparkling sun shining on the branches of
the Flamboyants/ Phoenix trees weighed down by the red flowers ...
Walking alone,
contemplating a landscape of yesterday that remains intact after
years and that time cannot change anything ...
Nắng hè oi ả bước vào
Trên cành phượng nở đón chào hạ sang
Cánh hoa rực đỏ rộn ràng
Trăm tà áo trắng nhẹ nhàng tung bay
Mùa hè thong thả về đây
Gợi lên nỗi nhớ của ngày hôm nao
Ngày cuối niên học năm nào
Thiết tha bịn rịn nôn nao u sầu
Những trang lưu bút trao nhau
Bài thơ, hình ảnh… sắc màu biệt ly
Niên học vội vàng ra đi!
Trong tâm gìn giữ những gì sẻ san
Sân trường nắng đổi sắc vàng
Bài học vừa đến ngay trang cuối cùng…
Bây giờ xa cách ngàn trùng
Nhìn cánh phượng đỏ cảm rung cõi lòng
Bạn ơi bạn có biết không
Phút giây ngày đó vẫn còn trong tôi
Tháng ngày tàn nhẫn dạt trôi
Phượng xưa vẫn đỏ, đơn côi một mình. ©KimQuang