Blog rolls

Chào mừng các bạn viếng thăm

Pages

Chủ Nhật, 24 tháng 11, 2013

Tôi yêu...



Được sinh ra và hít thở không khí trên trái đất này, với ngày tháng trôi qua, ở những hoàn cảnh, nơi chốn… khác nhau. Có lúc vui sướng, khi buồn khổ, niềm hy vọng, sự tuyệt vọng… lần lượt đi qua
Dù vậy, trải qua từng giai đoạn, thậm chí lúc cơ bần nhất trong cuộc sống luôn le lói một niềm vui, một tia hy vọng… giữa đáy tận cùng của hạ giới này, dù bé nhỏ nhưng như là một mầm non đâm chồi để biết rằng ngày mai sẽ khác, sẽ tươi đẹp hơn…
Vì vậy những khoảnh khắc đang sống luôn quý báu và có một cái gì đáng yêu dù nhỏ nhoi !
Và TÔI YÊU tất cả… J

Être né et respirer sur cette terre, dans les diverses circonstances, sur les lieux différents. Balancé entre l'espoir et le désespoir , la joie et la tristesse...  les jours tour à tour passaient…
Cependant, à chaque étape, même au moment le plus difficile de la vie, scintille toujours une joie, une lueur d'espoir, venant de fin fond de la vie sur terre, même si petit mais c’est comme un germe de la vie pour donner l’espoir que demain sera différent, sera mieux, plus belle…
Donc, chaque moment de la vie est précieux et il y a toujours quelque chose adorable même si c’est court ou petit !
Et j’aime tous ... J

Be born and breathe on this earth, in various circumstances, on different places. Swung between hope and despair, joy and sadness ... the days in turn passed ...
However, at every stage, even at the most difficult moment in life, there is always a joy, a glimmer of hope, coming from the depths/end of life on earth, even though it's small but it is like a germ of life to give hope that tomorrow will be different, will be better, more beautiful ...
So each moment of life is precious and there is always something adorable even if it's short or small!
And I love all ... J


Tôi yêu đất nước tôi
Từ lúc còn nằm nôi
Bàn tay Mẹ âu yếm
Từ đó đi, đứng, ngồi…

Tôi yêu vùng đất lạ
Nơi chốn ngẫu nhiên qua
Có cơ hội vui sống
Dù không phải quê nhà

Tôi yêu tỉnh thành xưa
Đường phố dưới cơn mưa
Cùng em nhẹ rảo bước
Những ngày ta đón đưa…

Tôi yêu cảnh miền quê
Cánh đồng dài bát ngát
Vào mùa lúa chín vàng
Tỏa hương thơm ngào ngạt

Tôi yêu mến mái trường
Phượng đỏ sc mùi hương
Lớp học cạnh bè bạn
Cả cuộc đời vấn vương.

Tôi yêu thương mẹ cha
Tình ruột thịt thiết tha
Anh em vui hòa thuận
Đầm ấm dưới mái nhà


Tôi yêu một bóng hình
Duyên dáng trong bình minh
Tóc huyền dài tha thướt
Bao cảm xúc ân tình

Tôi yêu cả mọi người
Cùng chia sẻ nụ cười
Hòa hợp trong cuộc sống
Giữa trái đất xinh tươi


Tôi yêu áng mặt trời
Một ngày mới chào mời
Chim vui mừng ca hót
Thanh thản bước dạo chơi

Tôi yêu thương cuộc đời
Đã được “mời” đến chơi
Cảm nhận từng hơi thở
Vui làm việc, nghỉ ngơi… ©KimQuang

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013

Lá rơi hững hờ




Cơn gió mùa thu thổi hững hờ
Lá vàng từng lớp vẽ vần thơ
Lượn vòng nhảy múa theo chiều gió
Đùa giỡn tung tăng bay nhởn nhơ
Chậm chạp khoan thai nhẹ nhàng rụng
Bất cần bè bạn đang mong chờ
Từng loạt khoe mình trước nắng nhạt
Chồng chất dệt đan giấc mộng mơ.  ©KimQuang

Thứ Bảy, 6 tháng 7, 2013

Xin lại trường xưa

Đã bao năm rồi xa trường cũ 
Rong rêu trùm phủ chuỗi tháng ngày 
Sân trường niềm vắng vẻ đong đầy 
Đâu áo trắng ngày xưa thân ái 
Hãy mang về đây đem trả lại 
Giọng cười tiếng nói bạn bè thương 
Bước đi những buổi chiều tan trường… 
Suốt cả đời mãi còn ghi khắc. ©KimQuang

Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2013

Tình đơn chiếc




Tình đến, tình đi, tình lẻ loi
Một mình, một bóng nỗi đơn côi
Trời xanh bỗng nhiên chợt đen tối
Sót lại ngậm ngùi buồn tủi thôi !

Reo rắc lạc loài tia nắng vàng
Trải dài cho cỏ cây cưu mang
Thiên nhiên yên tĩnh rơi rời rạc 
Hương vị đã theo người biến tan

Run rẩy lững lờ đâu chốn tựa
Tung bay bờ tóc tỏa lưa thưa
Ngước nhìn trên không khoảng trời trống
Trôi dạt nơi nào bóng dáng xưa

Cảm nhận cuối cùng sự lẻ loi
Tim lưu trữ nỗi nhớ không nguôi
Miệng tràn đầy vị mùi cay đắng
Tái nhạt điểm tô màu sắc môi !  ©KimQuang

Thứ Bảy, 4 tháng 5, 2013

Mưa rơi rơi...



Xào xc rơi xuyên cành
Tng git ln đua tranh
Mt khung cnh huyn o
But lnh thu qua mành

Rơi, rơi mãi không ngng
Chng biết, c dng dưng
Dù to bun, đau, kh
Có bao gi tnh ngưng

Rơi mãi ri ngp tràn
Tng git mưa reo vang
Vào lòng k đơn đc
Làm but lnh thế gian

Git mưa tí tách reo
Chc thng mái tranh nghèo
Ưt át túp liu nh
Điu nhc bun ht heo

Tng ht, tng ht mưa
Rơi mãi khi nào va !
Rơi nghiêng ri rơi nga…
Đến tn thế, đ chưa ? ©KimQuang  

a

Thứ Ba, 30 tháng 4, 2013

Nợ non sông


Con người sinh ra đời có những trách nhiệm trước hết đối với bản thân sau là gia đình, xã hội và đất nước. Nhưng có những trường hợp ta phải lựa chọn !

Đứng trước tình cảnh nước nhà lâm nguy trước hiểm họa xâm lược của ngoại bang, NỢ NON SÔNG cần đặt trên hết các trách nhiệm đối với bản thân hoặc gia đình…

L’être humain est né avec la première responsabilité d’abord et avant tout envers soi-même ensuite sa famille, la société, son pays et peut être l’humanité. Mais il y a des cas où nous devons choisir!
Devant une situation où la nation est en danger avec une forte menace d’invasion étrangère. Nous avons une « dette » envers notre pays, devons le sauver du péril et le placer en priorité, même devant la survie de soi-même et de sa famille…

Man was born with the first and foremost responsibility to himself afterwards his family, the society, his country and maybe mankind. But there are cases where we have to choose!
Facing a situation where the nation is in danger with a strong threat of foreign invasion. We have a "debt" to our country, to save it from the danger and place it as a absolute priority, even before  the survival of ourselves and our family ...

Quê hương tràn ngập quân xâm lược
Anh đi theo lời gọi núi sông 
Đời trai mang kiếp sống phiêu bồng 
Món nợ quê hương anh phải trả. 

Hy sinh dù thân xác tan rã 
Biết không anh, đời em bơ vơ 
Xin em hiểu, mong đừng thương nhớ 
Nơi chốn nào, tim chỉ có em 

Em hỡi em ơi, xin đừng đếm 
Gót thời gian lần lượt trôi qua 
Con gái một thời nở như hoa 
Đừng để hoa tàn nhụy phai nhạt

Nợ non nước anh không thối thát
Kiếp này thân xác trả núi sông
Tình yêu em anh giữ trong lòng
Một tình cảm bao la, bát ngát...

Hãy quên anh dù bao khao khát
Đời anh như sỏi đá rong rêu
Hướng theo tiếng gọi non nước kêu
Để rồi biến mất theo bọt biển

Trước hồn tổ quốc xin cầu nguyện:
"Cuộc sống em chuỗi ngày bình yên..."
Anh phải từ bỏ hạnh phúc riêng
Chào em nhé, đây lời vĩnh biệt..©KimQuang

Mời bạn xem: Dậy sóng non sông - Sơn Hạ & Dương Ngọc Thái trình bày




Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2013

Cha về


 Một biến cố vào tháng tư để người ta bắt buộc cha phải « ra đi », một sự ra đi gây lo lắng cho tất cả mọi người, vì  không hiểu nguyên nhân, không biết đi đâu, bao lâu, để  làm gì … Tóm lại là không có một tin tức gì cả và cũng không có thể liên lạc…
Thế rồi sau hơn chục năm, CHA VỀ, niềm vui tràn ngập…



Một người dáng bơ vơ
Tóc điểm trắng bơ phờ
Gót chân nặng nề bước
Dáng do dự thẫn thờ

“Ah Cha, Cha vừa về”
Như qua cơn mộng mê
Đám gia đình la lớn
Bao chục năm thảm thê

Người Cha dụi mắt nhìn
Lẩm bẩm miệng xỏ xin:
« Xin Trời cho ta sống… »
Mở mắt to, không tin !

Cuối tháng tư năm nào
Lũ bạo tàn bắt vào
Một nơi chốn “cải tạo”
Từ đó không trăng sao…

Cha ôm chặt mọi người
Nụ cười méo nhưng tươi:
“Ai đây, ai đây nhỉ ?”
Chỉ tiếng khóc, không cười !

Cha kéo Mẹ vào lòng
Vết thời gian đợi mong
Khắc rõ trên mặt Mẹ
Nhốn đau nát cõi lòng

Từng người một đến gần
Cha ôm cứng, phân vân:
“Oh con tôi sao lớn”
Nút nghẹn ngào tràn dâng

Bao tháng năm trôi nhanh
Chìm nổi mất an lành
Bao gia đình xa cách
Phung phí thời xuân xanh

Bây giờ cha về đây

Gạt bỏ mọi đắng cay
Gia đình cùng sum họp
Tất cả lại dựng xây

Cha hứa với mọi người
Miệng luôn nở nụ cười
Không căm hờn thù oán
Gìn giữ lòng yêu thương

Lỗi lầm ở tại ai
Không cần biết đúng sai
Kinh hoàng loài sói dữ
Mong dấu vết tàn phai

Bao bạo lực hung tàn
Không có thể phá tan
Những tình cảm quý báu
Của đồng bào dân gian… ©Kim Quang

Thứ Hai, 22 tháng 4, 2013

Thiệp hồng vùng đất đỏ


Cuối tháng tư trời lạnh triền miên
Nơi nào đó vùng đất cao nguyên
Liên hoan nhộn nhịp đang diễn tiến
Một niềm vui, một hạnh phúc riêng

Song hỷ đỏ, nhà ai đón dâu
Xác pháo hồng xơ xác buồn sầu
Nằm rải rác tràn đường phố ngõ
Trẻn trơ tan nát nỗi đớn đau

Kiệu hoa lộng lẫy tiễn người đi
Rừng thông vi vu gió thầm thì
Chúc người vui vẻ về nơi đó
Hưởng trọn đời hạnh phúc vu quy

Một cảm giác xa cách ngàn trùng
Những băn khoăn mong nhớ mông lung
Cạnh bên ai đó người còn nhớ?
Những phút giây cùng trò chuyện chung

Thiệp hồng đưa người đi xa rồi
Còn lại đây nỗi niềm đơn côi
Cuộc sống này có gì thay đổi ?
Dòng đời lẳng lặng bùi ngùi trôi. ©KimQuang




 

Chào các bạn !

Cảm tình, mùi vị ngọt đắng cay...
Từ nơi xa lạ tỏa tung bay
Tình thơ reo rắc cho thân hữu
Ý tưởng moi từ ruột gan này
©KQ.(Tình thơ phương Tây)

Mình vừa mới thay đổi trang Blog này, cách trình bày... Mong sẽ rõ ràng hơn. Các bạn có thể góp ý với mình. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ.

03-2014 KQ.


Mời bạn

Thân hữu gần xa mời ghé thăm
Nơi đây vài điệu thơ yên nằm
Đợi chờ các bạn đến nghe ngắm
Bạn hỡi, đừng có vắng biệt tăm
(©KimQuang Quán thơ)


Những bài trong Blog này chỉ là những tư tưởng, tâm tư... rất bình thường của cuộc sống hàng ngày được diễn đạt bởi ngòi bút KIM QUANG (©KQ

Ghi chú : Các hình ảnh dùng để minh họa hay trang trí là sưu tầm từ mạng… Nếu không có ghi chú gì khác


Bienvenue-Welcome-Willkommen

Chào mừng các bạn đến với trang Blog của tôi
Bonjour et bienvenue sur mon Blog
Hello and welcome to my Blog
Hallo und herzlich willkommen auf meinem Blog