Em bỗng hiện ra trong giấc mơ
Dửng dưng biến mất giữa trời mờ
Gây tâm trạng ảo huyền ngung nhớ
Lưu giữ hồn trong ta trong đợi chờ
Ghi khắc vào tim một bóng hình
Để rồi biến mất theo bình minh
Giật mình thức giấc, mơ hay tỉnh
Ngơ ngẩn nhìn quanh chỉ một mình!
Gặp gỡ mỗi ngày qua gió mây
Sài thành bay bổng về trời Tây
Màn hình, mạng net... cho ta thấy
Hư ảo, buồn vui... của chốn này
Lưu dấu trong ta suốt cả đời
Đất trời tận thế, lúc nào vơi?
Dù cho hình bóng xa vời vợi
Nhung nhớ, đau thương... nhiều Chúa ơi!
Cô quạnh trời Tây tận chốn xa
Bé ơi xin hãy đến cùng ta
Thao thức cõi lòng gây nhung nhớ
Dung dưỡng trong ta nỗi thiết tha
Dừng mãi phương trời ngay điểm này
Phút giây đông cứng tại nơi đây
Giữ gìn khoảnh khắc hiện tại mãi
Cuộc sống mộng mơ không thay đổi. ©VoKim