Bông tuyết nhẹ rơi trắng đất trời
Không ngừng, không dứt cũng không vơi
Từ không gian tận trên cao xuống
Chồng chất tỏa tia sáng rạng ngời
Mải miết rớt rơi không đứng dừng
Cho ta hỏi biết khi nào ngưng
Đông về lạnh lẻo trong vui vẻ
Theo gió đẩy đưa chào đón mừng
Từng cánh tuyết duyên dáng múa bay
Rung rinh uyển chuyển đến nơi này
Như hoa táo trắng lượn theo gió
Đông lạnh mà Xuân còn tại đây
Hương ấm, tình nồng thấm tận lòng
Cho tâm tư hết mõi mòn trông
Tình thương ấm áp từ quê Mẹ
Đốt cháy nơi này mọi đợi mong
Ý tưởng êm đềm nhẹ lén vào
Làm cho tim chấn động xôn xao
Bao suy tưởng đến từ người ấy
Về đến đây che chở, phủ bao. ©KQ.