Chủ Nhật, 28 tháng 3, 2010
Hư ảo
Hư thật, thật hư cuộc sống này
Nhìn vào bình thản trông là hư
Chú tâm quan sát lại như thật
Thật đến, hư đi luân chuyển thay !
Thôi cứ xem đời như cuộc chơi
Bước vào thanh thản như ai mời
Thích gì thú vị giơ tay với
Hứng thú ơi, đừng khô cạn vơi
Đôi khi dò dẫm trong sương mù
Nhiều lúc lang thang giữa nắng Thu
Lòng chứa chấp tràn đầy hứng thú
Vô tình lạc lỏng trước hoang vu
Nằm ngủ đắm chìm trong mộng mơ
Hay đang tỉnh giấc giữa trời mờ
Cô đơn lạnh lẻo không che chở
Đơn chiếc một mình thân trọi trơ
Thong thả, an nhàn trong thật hư
Không gì rắc rối, cứ vô tư
Dù bao đảo lộn trong hư ảo
Trí óc đã tìm nơi định cư. ©KimQuang
Thứ Bảy, 27 tháng 3, 2010
Thưởng thức đời
Ta muốn bàng quan nhìn cuộc đời
Những gì bay bổng đến từ trời
Bao nhiêu hiện tượng, những gì tới
Chấp nhận thản nhiên, không đón mời
Khoảng trống, bầu trời, hơi thở này
Cho ta tồn tại ở nơi đây
Bình an, hạnh phúc, bao may mắn
Dù biến cố, hay nhiều đổi thay
Sống mỗi phút giây trên đất trời
Tức là may mắn còn rong chơi
Nhập thu tất cả gì đang đến
Thỏa sức tha hồ, dù hết hơi
An hưởng những gì đến với ta
Mọi điều đang sống xem như quà
Mỗi ngày trân trọng từng cơ hội
Dù chỉ thường như ngày tháng qua
Để khỏi tiếc buồn khi mất đi
Nên dù bất cứ là điều gì
Phải tìm cách hết mình vui sống
Như cuộc đời người sắp bỏ đi
Từ nguộm trà ngon, bài hát hay...
Những gì bình thường của hàng ngày
Ta đều cảm nhận và vui hưởng
... Đang được nắm cầm bao mắn may
Mỗi phút giây đem nhiều đổi thay
Mang theo biến cố cùng điều hay
Gặp khi đau khổ hay vui sướng
Cảm nhận nhớ ghi khoảng khắc này
Hít thở nhẹ nhàng không khí lành
Sống còn khoẻ mạnh nhìn trời xanh
Trên cành hoa nở, chim đua hót
Cuộc sống an nhàn tựa bức tranh
Đến với đời rồi lìa bỏ đi
An nhàn, vui vẻ không đua thi
Thưởng thức cuộc đời không phung phí
Mãn nguyện hoàn toàn khi biệt ly
Tận hưởng đời như bước dạo chơi
Không suy nghĩ, bận tâm xa vời
Ngắm nhìn, hưởng thụ mọi điều mới
Bình thản, nâng ly mừng chúc đời. ©KimQuang
Những gì bay bổng đến từ trời
Bao nhiêu hiện tượng, những gì tới
Chấp nhận thản nhiên, không đón mời
Khoảng trống, bầu trời, hơi thở này
Cho ta tồn tại ở nơi đây
Bình an, hạnh phúc, bao may mắn
Dù biến cố, hay nhiều đổi thay
Sống mỗi phút giây trên đất trời
Tức là may mắn còn rong chơi
Nhập thu tất cả gì đang đến
Thỏa sức tha hồ, dù hết hơi
An hưởng những gì đến với ta
Mọi điều đang sống xem như quà
Mỗi ngày trân trọng từng cơ hội
Dù chỉ thường như ngày tháng qua
Để khỏi tiếc buồn khi mất đi
Nên dù bất cứ là điều gì
Phải tìm cách hết mình vui sống
Như cuộc đời người sắp bỏ đi
Từ nguộm trà ngon, bài hát hay...
Những gì bình thường của hàng ngày
Ta đều cảm nhận và vui hưởng
... Đang được nắm cầm bao mắn may
Mỗi phút giây đem nhiều đổi thay
Mang theo biến cố cùng điều hay
Gặp khi đau khổ hay vui sướng
Cảm nhận nhớ ghi khoảng khắc này
Hít thở nhẹ nhàng không khí lành
Sống còn khoẻ mạnh nhìn trời xanh
Trên cành hoa nở, chim đua hót
Cuộc sống an nhàn tựa bức tranh
Đến với đời rồi lìa bỏ đi
An nhàn, vui vẻ không đua thi
Thưởng thức cuộc đời không phung phí
Mãn nguyện hoàn toàn khi biệt ly
Tận hưởng đời như bước dạo chơi
Không suy nghĩ, bận tâm xa vời
Ngắm nhìn, hưởng thụ mọi điều mới
Bình thản, nâng ly mừng chúc đời. ©KimQuang
Thứ Bảy, 20 tháng 3, 2010
Rung động vì ai
Em đó xinh tươi như đóa hồng
Gây cho anh đợi chờ, trông mong
Em này, em hỡi, sao đẹp thế
Gợn sóng đến suốt tận đáy lòng
Anh chỉ muốn đứng đây ngắm em
Đem về bao cảm giác êm đềm
Tim anh rung động trăm ngàn nhịp
Trời đất bao la mở rộng thêmNhìn dáng dịu dàng nhẹ bước bên
Có gì như cảm giác không tên
Tự nhiên xâm nhập lan tràn đến
Tim đập thốt than lời rĩ rên
Tha thướt yêu kiều hình bóng hoa
Về đây ban phát như là quà
Sau này dù có xa ngàn dặm
Trí óc khắc ghi không lạt nhòa
Em tượng trưng thiên đàng mộng mơ
Tập trung bao ngóng trông mong chờ
Khu vườn tuyệt đỉnh của tình ái
Nơi chốn anh đan mộng, dệt thơ
Hiện đến trần gian, em có biết
Cho ta cảm tưởng hết đơn chiếc
Để trong khoảnh khắc em ra đi
Rơi rớt lại đây bao nuối tiếc. ©KimQuang
Gây cho anh đợi chờ, trông mong
Em này, em hỡi, sao đẹp thế
Gợn sóng đến suốt tận đáy lòng
Anh chỉ muốn đứng đây ngắm em
Đem về bao cảm giác êm đềm
Tim anh rung động trăm ngàn nhịp
Trời đất bao la mở rộng thêmNhìn dáng dịu dàng nhẹ bước bên
Có gì như cảm giác không tên
Tự nhiên xâm nhập lan tràn đến
Tim đập thốt than lời rĩ rên
Tha thướt yêu kiều hình bóng hoa
Về đây ban phát như là quà
Sau này dù có xa ngàn dặm
Trí óc khắc ghi không lạt nhòa
Em tượng trưng thiên đàng mộng mơ
Tập trung bao ngóng trông mong chờ
Khu vườn tuyệt đỉnh của tình ái
Nơi chốn anh đan mộng, dệt thơ
Hiện đến trần gian, em có biết
Cho ta cảm tưởng hết đơn chiếc
Để trong khoảnh khắc em ra đi
Rơi rớt lại đây bao nuối tiếc. ©KimQuang
Thứ Bảy, 13 tháng 3, 2010
Cô bé cứng đầu
Em cô bé nhỏ
Mở đôi mắt to
Lắng nghe cho rõ
Lời sắp trao cho
Chú tâm nhìn anh
Hàng mi chớp nhanh
Đừng có trốn tránh
Nhấp nhoáy loanh quanh
Đã làm lỗi gì
Sao hàng lông mi
Như là đẫm ướt
"Mưa" sắp đua thi !
Biết sai cứ làm
Cứng đầu vì ham
Không chịu nghe bảo
Anh biết làm sao !
Những gì đã hứa
Em thực hiện chưa ?
Sao cứ lỗi lầm !
Từ nay sẽ chừa ?
Em tin và yêu
Hứa hẹn đủ điều
Sẽ làm tất cả
Chưa thấy gì nhiều !
Vậy từ bây giờ
Đừng nhiều mộng mơ
Làm mọi điều nói
Anh sẽ đợi chờ
Thôi "mưa" đừng rơi
Nước mắt cạn vơi
Lòng anh se sắt
Nỗi buồn vời vợi
Cô bé của anh
Cái mặt chanh vanh
Trông thật dễ thương
Ai ghét cho đành !
Lần cuối đó nha
Bây giờ thứ tha
Tái lỗi đòn phạt ! ()
Dù thật xót xa. ©KimQuang
Thứ Bảy, 6 tháng 3, 2010
Hoang du
Ước mong biến thoát khỏi nơi này
Không gì giới hạn ta vùng vẫy
Cùng gió tung hoành cất cánh bay
Ngàn dặm hoang du khắp bốn phương
Lòng mang đầy ý chí kiên cường
Vui bay vung tỏa đủ mọi hướng
Cương quyết thi đua suốt dặm đường
Trời rộng bao la không bến bờ
Biết đâu mà phải đợi mong chờ
Chưa chốn nào tạo gây mong nhớ
Nhìn thẳng, bước đi không thẩn thờ
Biển rộng, trời cao, trái đất tròn
Bao nhiêu nhà cửa xóm làng thôn
Không nơi nào thiếu bóng ta đến
Nhanh bước ngàn phương, vạn nước non.
Bay thẳng tận trời tuốt chốn xa
Đông Tây Nam Bắc đều là nhà
Không gian rung nhịp điệu thư thả
Trời biển núi... hòa hợp với ta. ©KimQuang
Lực sĩ Thế vận hội
Thế vận hội mùa Đông (*) diễn ra
Ở châu Mỹ tại Ca-na-đa
Vân-cô-vơ (*) vùng trời xa lạnh
Lực sĩ khắp nơi tụ một nhà
Tranh đấu thi đua để trỗ tài
Muốn tên tuổi lưu cho ngày mai
Hết mình phấn đấu dồn tâm sức
Ghi khắc bảng vàng không nhạt phai
Chỉ có ba huy chương mỗi môn
Sau khi cố gắng, hết tâm hồn...
Dù cho kết quả thua hay thắng
Hy vọng, niềm tin luôn phải còn
Trong cuộc đời sinh sống mỗi ngày
Mọi người "lực sĩ" vượt chông gai
Đấu tranh, giành giựt... để tồn tại
Vượt tránh những lầm lỗi, trái sai. ©KQ.
(*) Jeux Olympique d'hiver/ Olympic Winter Games
ở Vancover - Canada từ 12 đến 28-02-2010
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)