Tia
nắng cuối cùng vừa bỏ đi
Cả trời nắng hạ không còn gì
Cuốn theo cùng nắng hương mùi vị
Tất cả đi rồi, còn lại chi !
Cây
lá xinh tươi thay đổi màu
Trời xanh biêng biếc biến sang nâu
Ra đi mải miết không lưu dấu
Vạn vật, thiên nhiên di chuyển mau
Cơn gió lạnh lùng gõ cửa vào
Gió
ơi đi đến từ phương nào
Mang
theo cả khoảng trời buồn lạnh
Thu
đã về đây gợi hỏi chào
Hơi mát trời Thu buốt lạnh người
Vuốt ve trên mặt chọc trêu cười
Rùng
mình, thụt cổ, ôi sao lạnh!
Thu
đến thật rồi cùng đất trời.
Cây
cối trụi khô, chỉ có cành
Đời như thế, thật là mong manh
Thu
đi nhưng luôn trở về lại
Trôi
suốt, không còn sót tuổi xanh. ©KimQuang