Có những lúc bỗng dưng hiện về
trong ta những khung cảnh cũ của một thời thơ ấu xa xưa, lúc còn trong mái ấm
gia đình, dưới vòng tay che chở của cha mẹ, cạnh anh em và bạn bè... Mọi kỷ niệm
trở về, ào ạt diễn ra, mang trả ta lại vùng trời thân thương ngày ấy. Cảm giác,
xúc động tràn dâng và hiện thực như ta đang
sống lại thời đó.
Nhưng ngoài những năm tháng dồn dập
qua, cộng thêm bước chân tham lam, tàn bạo của con người, mảnh đất luôn còn đó,
nhưng tất cả đều đổi thay, chẳng lưu lại một tí gì mà ta có thể nhận diện ra là
“nơi này” của ngày xưa ta đã từng sống... Đâu rồi dấu vết hàng ngày của thuở đó,
chung quanh, tất cả đều xa lạ, ta như đang lạc bước vào một hành tinh khác
trong vũ trụ này…
Chợt thương nhớ quê nhà
Thời gian nhanh chóng qua
Vùng trời đầy thương mến
Đã bao năm rời xa !
Mọi vật có còn đây?
Vẫn nguyên vẹn chốn này?
Chỉ mình ta thay đổi?
Thắc mắc chồng chất đầy!
Cuộc sống trôi theo mây
Đời ta bị bao vây
Tìm phương kế sinh sống
Nhưng kỷ niệm còn đây
Nhớ những buổi đến trường
Sau em, hồn vấn vương
Tóc thề tà áo trắng
Ôi một thời mến thương
Đường đến trường còn đây
Người xưa đã theo “mây”
Bay về phương nào đó
Chẳng một lời chia tay…
Về giữa lòng quê hương
Dù gắn bó mến thương
Đâu người thân bè bạn
Như mất hướng, lạc đường
Những đường phố, lối đi
Tỉnh lỵ tuổi xuân thì
Hàng me già phơi nắng
Tất cả chẳng còn gì!
Đâu công viên ngày xưa
Lãng mạn dưới cơn mưa
Tung tăng cùng chạy nhảy
Ôi biến mất! chẳng chừa
Cảnh náo nhiệt ồn ào
Đầu nhức nhối đảo chao
Đây văn minh tiến bộ?
Lạc vào thế giới nào?
Ôi mảnh đất thân yêu
Hoàng hôn, những buổi chiều
Trên con đường đôi bóng
Cả đời bây giờ thiếu
Ngước cao nhìn trời sâu
Chắp tay thỉnh nguyện cầu
Hạnh phúc tràn mảnh đất
An bình cạnh bên nhau
Mặc cho những đổi thay
Thời gian thản nhiên bay
Tình quê hương vẫn vậy
Yêu thương nhung nhớ đầy. ©KimQuang
Mời bạn nghe: Ôi quê xưa - Thái Thanh