Blog rolls

Chào mừng các bạn viếng thăm

Pages

Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2015

Hai đầu nỗi nhớ

Cuộc sống có nhiều điều mà ta không thể chọn lựa được, nhất là trong vấn đề tình cảm, có nhiều khi ta không mến một người, nếu có ai hỏi “vì sao” nhiều lúc ta không thể đưa ra lý do, hay những nguyên cớ hoặc không rõ ràng hoặc không chính đáng…
Nhưng cũng có khi chỉ gặp một lần rồi thì vương vấn…
Tình cảm thực thụ thì không có biên giới nào cả, vượt mọi không gian và thời gian cũng như nơi chốn…

Từ đó, nếu hai kẻ thương mến nhau bị một khoảng cách xa chia rẻ, thì HAI ĐẦU NỖI NHỚ bỗng hiện ra, "chướng ngại vật" này chợt thoáng như là một trở ngại lớn lao. Nhưng yếu tố thời gian, sợ thương nhớ, chờ đợi… chồng chất, đã nung nấu cho tình yêu thương trở nên mãnh liệt và bất diệt thêm…

Anh luôn nhớ em, em biết không?
Mọi tình cảm giữ chặt trong lòng
Tuy không nói, tâm hồn cạn trống
Chỉ sống trong chờ đợi trông mong!

Không chỉ chủ nhật mà mọi ngày
“Hương vị” em mãi mãi còn đây
Trong tim, xương tủy… và chỗ ấy 😁
Một nỗi buồn len lén bao vây!

Khoảnh khắc hội ngộ rồi chia tay
Tận hưởng, chia sẻ từng phút giây
Sau này, sống cạnh nhau mãi mãi
Không em, mang kiếp sống đọa đầy

Đừng buồn em nhé, xin đừng buồn
Cứ khóc, để hàng lệ tràn tuôn
Làm cạn vơi niềm thương, nỗi nhớ
Cho tim loạn đập nhịp điên cuồng

Buồn vui của cuộc sống đợi chờ
Chúng ta luôn gặp nhau trong mơ
Xa, nhưng anh nghe từng hơi thở 
Nhịp đậm tim em qua vần thơ

Xin em đừng hờn giận anh nhiều
Anh hứa sẽ yêu thương nuông chìu…
Vì biết bao nhiêu cũng còn thiếu
Yêu suốt cuộc đời nhé em yêu.

Sông Ngân chia cách hai chúng ta
Chỉ cầu Ô Thước, vậy mà xa !
Mỗi năm Ngưu Lang gặp Chức Nữ
Rồi ngày nào đó, ta chung nhà

Xa cách ngàn trùng cả đại dương
Hai đầu nỗi nhớ, tình yêu thương
Gom góp tích trữ theo năm tháng
Xây dựng tổ ấm, một hướng đường... @Kim Quang

Mời bạn xem: Xa em - Noo Phước Thịnh trình bày


Chủ Nhật, 13 tháng 9, 2015

Tôi muốn trở về


Phiêu bạt, lênh đênh theo dòng đời ào ạt. Trôi nổi cùng theo cơn sóng. Không phải sự ngẩu nhiên, mà có thể là do những đưa đẩy vô tình hoặc cố ý để tồn tại…
Nhiều lúc mọi hành trở thành tự động và ngay cả những suy nghĩ cũng trở nên máy móc…
Ta có còn cảm xúc, rung động trong cuộc sống này không?
Như chợt tỉnh giấc, một giây phút suy nghĩ cho ta nhận thức rằng trong ký ức còn lưu dấu những kỷ niệm, những vui buồn…của một thời, một giai đoạn… đã qua
Và bỗng dưng, TÔI MUỐN TRỞ VỀ tìm lại mọi dấu vết đó…

Tôi muốn trở về phố tỉnh quê
Dưới mái trường, học hành đam mê
Nhởn nhơ bè bạn ngày hai buổi
Lê lết trên lối đi đường về

Dãy phố thân thương, con đường dài
Bóng dáng quen thuộc, chẳng còn ai !
Chén chè, những ly cà phê đắng…
Mùi hương vị ngọt… chẳng nhạt phai
***
Tôi muốn trở về tìm ngôi trường
Lớp học nhỏ, ấm cúng thân thương
Dãy hành lang bước chân quen thuộc
Bảng đen, dãy ghế, ôi nhớ thương !

Những hình ảnh bạn bè thân mến
Giờ đây tan tác khắp bốn phương
Kỷ niệm ngày đó bừng sống dậy
Lòng say ngây ngất, hồn vấn vương
***
Tôi muốn trở về con đường xưa
Cùng em dạo bước dưới cơn mưa
Ướt bờ vai, thẹn thùng xao xuyến
Ngại ngùng, mưa rơi nhẹ lưa thưa

Cạnh bên nhau, nhẹ nhàng từng bước
Má hồng ửng đỏ, giữa nắng trưa
Vùng không gian, kỷ niệm đẹp ấy
Cho/ Mang tôi trở lại khung trời xưa…
***
Tôi muốn trở về gặp bạn bè
Con tim cảm xúc được lắng nghe
Nhắc chuyện ngày xưa… cười nắc nẻ
Quanh ly cà phê quán vĩa hè

Hàn huyên tâm sự chuyện vui buồn
Những khoảnh khắc cũ cứ tràn tuôn
Phong ba cuộc sống ta chia sẻ
Mặc đời lên xuống hoặc tròn vuông!
***
Tôi muốn trở về xóm làng thôn
Lối đi bờ ruộng, con đường mòn
Sáng học, chiều chăn trâu đến tối
Cạnh ruộng lúa vàng nở thơm ngon

Nằm cạnh trâu, ôn bài thả diều
Gió ru vào giấc ngủ đìu hiu
Giữa đồng xanh bao la bát ngát
Lúa mạ khoe sắc cùng nắng chiều
***
Tôi muốn trở về thời ấu thơ 
Bàng quan, sống vô tư, hững hờ
Cạnh người thân, gia đình êm ấm
Ngắm nhìn cuộc đời như giấc mơ

Tôi muốn trở về cạnh mẹ cha
Anh em tụ họp chung một nhà
Vui buồn, đói khổ… cùng chia sẻ
Bên nhau, chẳng bao giờ cách xa

Tôi muốn trở về lại cội nguồn
Từ nơi đó, mầm sống tràn tuôn
Chốn bình yên, không gì lôi cuốn
Nhìn đời giữa dòng xoáy điên cuồng. ©Kim Quang

Mời bạn xem: Trở về - Đinh Hương trình bày

Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2015

Vu Lan thương nhớ


Mỗi năm rằm tháng bảy về như nhắc nhở ta nhớ về Mẹ, một ngày để con trân trọng với một cung cách lễ nghi để suy tưởng về Mẹ, về gia đình. Với con Mẹ luôn tượng trưng cho linh hồn của gia đình. 
Mẹ luôn mãi là một giải pháp khi gặp những khó khăn trở ngại, chỉ vì từ lúc con bắt đầu hiểu biết, Mẹ luôn cạnh con hoặc để mang đến một câu trả lời hoặc lời an ủi… cho con, từ những chi tiết nhỏ nhặt nhất đến những quyết định quan trọng về sau này.

Đã từ lâu, lâu lắm rồi, con đã xa Mẹ, lúc tuổi mười tám tuổi, khi tiễn con, Mẹ nói « con đã lớn, không cần đến Mẹ nữa… » với một khuôn mặt thật buồn bã, ướt đẫm lệ mà chắc ngay chính Mẹ cũng không tin lời của mình đang nói…

Tuy xa, nhưng con luôn gần mẹ hơn ai hết, luôn muốn chia sẻ những giây phút vui buồn của cuộc đời, có cảm giác là như Mẹ đang quan sát xem con có thực hiện đúng những gì Mẹ đã dạy bảo, khuyên răn. Nhớ thương về Mẹ đã trở thành một phản ứng tự nhiên của con trên đời này…

VU LAN THƯƠNG NHỚ, mến yêu về ngập tràn, vào sâu thẳm tận đáy lòng của con, dù xa cách cả một Đại Tây Dương, nhưng lòng yêu thương đã tràn đầy thay thế nước biển để san lấp hố sâu của đại dương này, san bằng mọi ngăn cách…


Chaque année, l’arrivée de la pleine lune en7ème mois lunaire pour me faire rappeler solennellement de ma mère, un jour pour que les enfants honorent respectueusement sa mère, et d'une façon rituelle de penser à elle, et plus largement à sa famille. Pour un enfant, la mère symbolise toujours l'âme de la famille.
Elle est et  sera toujours une « solution » pour répondre à toutes mes difficultés, parce que depuis le temps que je commençais à comprendre, elle est toujours à côté de moi pour apporter une réponse ou un réconfort, des plus petits détails jusqu’au des décisions les plus importantes des années plus tard.
Il y a longtemps, quand j'avais dix-huit ans, ma mère, elle a dit: "Tu as grandi, tu n'as plus besoin de moi ..." avec un visage triste, grave, trempé de larmes. Même elle-même ne crois pas à ses mots ...
 Malgré la distance nous sépare, je me sens toujours près de ma mère, avec une envie de partager les moments joyeux ou tristes de la vie…
Vu Lan arrive, l'amour et la tendresse envahissent  au plus profond de mon cœur, bien que séparé par l'océan Atlantique, mais mon amour pour toi remplira la profondeur de l’océan, pour arriver jusqu’à toi.

Every year, the arrival of the full moon in the seventh lunar month to make me solemnly remind of my mother, one day so that the children respectfully honor her mother, and in a ritual way to think of her, and broadly to the family . For a child, the mother always symbolizes the soul of the family.
My mother, she is and always will be a "solution" to answer all my difficulties, because since the time that I began to understand, she is always beside me to bring an answer or a comfort, from the smallest details until the decisions more important many years later.
A long time ago, when I was eighteen years old, my mother said: "You have grown up, now you don’t need me anymore ..." with a sad, severe face, soaked in tears. But even she does not believe in her words ...
Despite the distance separates us, I always feel close to my mother, with a desire to share the happy or sad moments of life…

Vu Lan comes, love and tenderness invade deep in my heart, although separated by the Atlantic Ocean, but my love for you will fill the depth of the ocean, to reach you.

Rằm tháng bảy (*) Vu Lan
Tiếng chuông chùa ngân vang
Lòng con như mở hội
Mùa báo hiếu rộn ràng

Khắp tám hướng bốn phương
Tiếng kinh vọng du dương
Cúi đầu con cầu nguyện
Dâng Mẹ ngàn yêu thương

Tiếng mõ đều, vọng vang
Dưới ánh sáng đạo vàng
Ngày vong nhân xá tội
Lòng từ bi ngập tràn

Bố thí tạo phước lành
Báo hiếu đấng sinh thành
Đáp đền công dưỡng dục
Yên bình khắp chúng sanh

Xuống tận chốn địa ngục
Vượt trở ngại bôn ba
Kiền Liên cứu mẹ ra
Tỏ lòng con hiếu thảo
***
Cuộc đời đầy giông bão
Mẹ suốt đời vẫn còn
Ở mãi bên cạnh con
Để hồng luôn nở đỏ…

Nhìn màu đỏ đóa hồng
Con thấy vui trong lòng
Như thuở thời thơ ấu
Cho con mọi chờ mong

Ước muốn khắp mọi nơi
Hồng đỏ luôn rạng ngời
Màu trắng chẳng hiện tới
Bên Mẹ suốt cuộc đời…
***
Khói hương quyện ngỡ ngàng
Vu Lan thật huy hoàng
Dặm phương trời cách Mẹ
Thương nhớ về ngổn ngang
Lời kính chúc khoẻ mạnh
Con gửi theo mây ngàn
Đến cạnh Mẹ kính mến
Hồng đỏ mãi không tàn… ©Kim Quang
(*) 28-08-2015

Mời bạn xem: Vu Lan nhớ mẹ


Thứ Bảy, 4 tháng 7, 2015

Phượng cũ ngày xưa


Trở lại về đây sau những năm tháng dài đằng đẳng, dạo bước trên sân trường vắng vẻ… Không gian như dừng đứng, gốc phượng xưa vẫn đầy hoa, nơi mà một lần đã không ngần ngại trèo lên đó, để chọn hái một cành phượng xinh đẹp nhất, rồi ngập ngừng trao cho em…

Bây giờ tất cả chung quanh dường như im lặng! ở nơi chốn nào đó không biết em có còn nhớ đến cành PHƯỢNG CŨ NGÀY XƯA, cành phượng đó đã làm má em thêm hồng đỏ, đôi mắt trở nên sáng long lanh…

Đây gốc phượng xưa giữa sân trường
Ngày đó muốn tỏ tình yêu thương
Trèo lên thật cao ta nhặt hái
Tặng em hoa đỏ nhất, nhiều hương
Này cô bé yêu đừng có ngượng
Phượng sẽ ghen má hồng dễ thương
Mắt tròn ngạc nhiên, đừng mở lớn
Tim ta đập mạnh, hồn vấn vương.

Bao mùa qua, phượng vẫn còn đây
Màu đỏ rực rỡ, hoa nở đầy
Từng cành, chứa chan bông nặng trĩu
Che giấu màu đen xám trời mây
Nơi chốn nào xa, em có thấy
Phượng nở… người xưa còn đắm say
Sân trường vắng người chẳng thức dậy
Kiên nhẫn chờ đợi em nơi này… ©Kim Quang

Chủ Nhật, 28 tháng 6, 2015

Dưới mưa một mình



Chiều về một cách nhanh chóng dưới cơn mưa, xóa tan đi tia nắng ấm còn lại. Bóng đen từ từ bao phủ không gian…
Cảnh mưa buồn thật, nhưng hôm nay đứng MỘT MÌNH TRONG MƯA, từng bước như rã rời, tất cả đều yên lặng, như không có ai, không còn gì chung quanh, chỉ tiếng rơi đều đặn nhưng buồn thảm của nước mưa chạm vào mặt đất, tràn ngập khắp mọi nơi. Không có gì có thể ngăn chận dòng nước như nỗi niềm dâng lên trong ta mỗi lúc một lớn... 

Từng giọt, từng giọt rụng rơi
Đắng cay nước mắt của trời khóc ai
Đau khổ tan hòa nhạt phai
Cảm tình vương vấn trần ai đọa đày
Nỗi buồn ô nhiễm vướn lây
Tâm hồn bối rối, ngập đầy vết xưa
Một mình lạc bước giữa mưa
Tiếng rơi tí tách lưa thưa buồn sầu
Bóng đen trùm phủ đêm sâu
Rùng mình lạnh buốt đi đâu đường nào!
Trên trời chẳng một vì sao
Đâu lối ngõ quẹo nơi vào chốn ra
Ô hay thương nhớ  thiết tha
Làm sao phân tích chia xa tách rời
Từng hạt đều đặn mãi rơi
Không ngừng không dứt, tiếng trời hát ca
Sao mưa chỉ ướt mình ta !
Lạc loài vô hướng không nhà lang thang
Hạt mưa rơi rớt rộn ràng
Nỗi buồn man mát vọng vang trong lòng !  ©Kim Quang

Mời bạn xem: Tương phùng dưới mưa - Anh Tú trình bày


Chủ Nhật, 31 tháng 5, 2015

Đón mừng Phật đản 2559



Mỗi năm, rằm tháng tư lại về giữa thế giới ồn ào náo nhiệt này. Người người đua chạy theo cái nhịp sống trong một xã hội mỗi này càng hỗn loạn!
Một chút trầm tư suy tưởng để thấy rằng trong 2559 năm về trước, một thái tử đã lìa bỏ vợ con, cung vàng điện ngọc… để đi tìm lẻ sống cho nhân loại… 
Một lúc để đón MỪNG NGÀY PHẬT ĐẢN về lại dưới thế gian này, trong một khoảnh khắc quên đi những ưu tư, phiền muộn… và cầu nguyện

Nhang khói hương trầm, rằm tháng tư (*)
Ánh trăng tròn sáng, hiện từ từ
Hai năm năm chín (2559), Phật Đản đến
Thế gian chào đón đấng nhân từ

Phật pháp mang tỏa ánh hào quang
Chân lý soi sáng bóng đạo vàng
Từ bi, giác ngộ, lòng tỉnh giác
Cứu nhân độ thế cõi trần gian

Cuộc sống nhân quả, kiếp đọa đầy
Nghiệp chướng sinh tử ràng buộc vây
Thăng trầm chìm đắm trong bể khổ
Công đức, vô ngã theo tháng ngày

Hoan hỉ kính đón Đức Thích Ca
Khắp nơi vui mừng, lòng hoang ca
Tu tâm, trừ ác, diệt bản ngả…
Phật Đản Vesak về mọi nhà. ©Kim Quang
(*) ngày 1-06-2015

Mời bạn nghe: Phật Đản trong ta - nhóm Phật Tâm trình bày

Lễ Mẹ hôm nay (2015)


Chủ nhật hôm nay ở đây đón mừng LỄ MẸ, chắc mọi người đang tụ họp chung quanh người mẹ của họ để vui mừng, chia sẻ. Nơi phương trời xa này dù không gần Mẹ, đây là những tư tưởng theo gió mây bay về cạnh Mẹ…

Ngày của Lễ Mẹ hôm nay (*)
Nơi xa con cũng theo mây bay về
Cạnh mẹ tìm lại trời quê
Một thời thơ ấu tiếng ru mẹ hiền
Từ lúc nhịp bước đầu tiên
Đến khi khôn lớn trưởng thành hôm nay
Suốt đời cực nhọc bôn ba
Miếng cơm manh áo… cả nhà mẹ lo
Chỉ mong con khoẻ ấm no
Dù cho thân mẹ lắng lo ngập tràn
Chung quanh lễ Mẹ rộn ràng
Lòng con xin gửi vạn ngàn yêu thương
Bên kia bờ Đại tây Dương
Lòng con cần mãi tựa nương bóng người
Lời chúc khoẻ mạnh vui tươi…
Bay theo mây gió đến bên mẹ hiền… ©Kim Quang
(*) 31 tháng năm 2015

Mời bạn xem: Mẹ - Quách Beem trình bày

Thứ Bảy, 9 tháng 5, 2015

Tha thiết lễ Mẹ (2015)


Sự nhộn nhịp chung quanh các gian hàng với nhiều quảng cáo ấn tượng để chào đón ngày Lễ dành cho Mẹ, làm chợt nhớ ra là thêm một lần nữa lễ mẹ lại về và thêm một năm nữa đã xa mẹ. Với bôn chen của cuộc sống hàng ngày, quên lãng là đã xa mẹ từ lâu. từ thuở bước chân vào đời !
Dịu dàng, THA THIẾT LỄ MẸ lại về để nhắc rằng luôn luôn nhớ đến Mẹ, cần Mẹ, dù ở nơi phương trời nào, làm gì…

Rộn ràng quanh đây, chào đón lễ Mẹ (*)
Cơn buồn vời vợi, se thắt ngẹn ngào
Lời Mẹ ru, gợi thương nhớ xôn xao
Giọng dịu dàng đưa con vào giấc ngủ

Còn mãi trong tim những tháng ngày cũ
Từ khi bắt đầu hiểu, tuổi lớn khôn
Lời khuyên dạy bảo của mẹ vẫn còn
Bao tháng năm qua, đời mẹ cùng cực

Chuỗi ngày khó khăn chẳng bao giờ dứt
Bắt đầu từ lúc con khóc chào đời
Tình thương mẫu tử lớn mãi, chẳng vơi
Đưa con vào đời bằng giấc mơ đẹp

Cuộc sống đầy rẫy khó khăn, chật hẹp
Dù khổ đói khát,  dào dạt tình thương
Là nơi nương tựa, bóng mát khu vườn
Chốn con tìm hương thơm ngào ngạt

Dìu dắt giữa cuộc đời đầy chua chát
Bao năm qua lưu lạc khắp nẻo đường
Cách xa bên kia cả Đại Tây Dương
Tình mẹ luôn cạnh con, chở che mãi… ©Kim Quang
(*) 31 tháng năm 2015

Thứ Ba, 28 tháng 4, 2015

Nỗi niềm bốn mươi năm


Thế mà đã bốn mươi năm, cả nữa đời người vừa qua! Bao nhiêu khổ đau, khó khăn không chỉ riêng một cá nhân, mà cho cả dân tộc.

Sự chịu đựng, lòng kiên cường… của từng người dân, chứng tỏ sự sinh tồn mãnh liệt của dân tộc. Dù trãi qua bao áp bức bạo tàn, bất công loạn lạc… sự phấn đấu để tôn tại, để duy trì linh hồn tổ quốc còn mãi trong từng người một…


Biến cố đã bốn mươi năm
Ác mộng ngày đó còn nằm trong tim
Tủi hờn đất nước đắm chìm
Gia đình tan biến, đàn chim tan bầy
Tương lai, mộng ước biến bay
Quê hương lửa khói ngập đầy khổ đau
Khắp nơi chết chóc buồn sầu
Đồng quê, phố thị đẫm màu điêu linh
Cũng là đồng bào của mình
Ngục tù, đàn áp… không tình đồng hương
Chẳng lòng nhân đạo yêu thương
Hỏi rằng có xứng vị cương con người
***
Mơ ngày đất nước vui tươi
Đồng bào hạnh phúc nụ cười bình an
Ba miền khắp cõi giang san
Tự do độc lập trên ngàn dưới non
Xâm lược phương Bắc chẳng còn
Hải phận biển đảo nước non vẹn toàn
Quốc kỳ rực rỡ huy hoàng
Việt Nam tổ quốc vinh quang muôn đời. ©Kim Quang

Mời bạn thưởng thức: Quê hương bỏ lại - Trường Vũ trình bày 

Chủ Nhật, 26 tháng 4, 2015

Góc nhớ thủ đô





Nơi chốn này, một thời của tuổi học trò, vùng trời mà hàng ngày ta đã dạo qua. Có những góc phố, con đường mà bước chân như còn in dấu rõ ràng. Thật là quen thuộc, gần gũi.
Thế mà ngày hôm đó, phải lìa bỏ nơi này, để lại tất cả những gì thân mến, tách rời mọi ràng buộc thân thương!
Với thời gian, mọi vật như lùi vào quên lãng, thay đổi hoặc tan biến, thế mà trong trí luôn có còn một chỗ dành để chứa GÓC NHỚ THỦ ĐÔ,  một mảnh đất nhỏ mà dù bao nhiêu tháng năm trôi qua, vẫn không có gì thay đổi, biến chuyển…

Lâu lắm rồi xa rời thủ đô (*)
Sau thời đi học, tuổi ngây ngô
Qua từng con ngỏ, mỗi khu phố
Kỷ niệm một thời gợn nhấp nhô
Bao năm vùng trời xa lưu lạc
Phong trần, vai trĩu nặng ba lô
Phố xưa còn trong một góc nhớ
Tim đập theo nhịp bước giang hồ…

Lòng đớn đau lìa bỏ chốn này
Vỉa hè, đại lộ dưới bóng cây
Ngôi trường cũ, hẻm mòn quen thuộc
Cảm xúc luyến lưu, ghi nhớ đầy
Thế rồi chia cách, xa biền biệt
Nỗi buồn vương vấn lúc chia tay
Ngày tháng trôi, kỷ niệm thức dậy
Một góc nhớ thương trao gửi mây… ©Kim Quang

 (*) Sài Gòn luôn mãi là thủ đô

Mời bạn nghe: Sài Gòn Sài Gòn - V.Music

Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2015

Khoảnh khắc bè bạn


Ngày tháng lầm lũi đi, bất chấp biến chuyển cuộc sống như thế nào. Người người cắm đầu chạy theo, bám víu để tồn tại…

Dù mỗi một người đều bận rộn với cuộc sống riêng, chúng ta cố gắng dành MỘT KHOẢNH KHẮC BÈ BẠN để tụ họp, quây quần bên nhau, để kể lại, hồi tưởng về một thời đã cùng nhau sinh hoạt, học hành, vui chơi… Bình an và thân mật để nghĩ rằng không có buồn đau, khó khăn gì có thể xảy ra…

Ngày hôm nay nắng vàng tươi mát
Đàn chim bay, đùa hát ca vui
Bao cánh hoa khoe sắc hương mùi
Vọng lên cao, tiếng cười rộn rã

Giữa trời trong xanh nắng ấm hạ
Bè bạn ta  dăm đứa gặp nhau
Giỡn đùa chọc phá, gọi mày tao
Có lúc tranh cãi, khi tâm sự

Hàn huyên kể nỗi buồn xa xứ…
Những khoảnh khắc chẳng bao giờ quên
Từng người bạn thân mến gọi tên
Gợi ký ức bồi hồi kể lại

Thương nhớ gợi về, lòng tê tái
Người đã ra đi, kẻ cách xa
Nụ cười, tiếng nói… còn trong ta
Khoảng không gian, chốn xưa thân ái

Chúc mừng tình bạn vĩnh cửu mãi
Cùng nâng ly cất tiếng hát ca
Gửi đến bạn bè bốn phương xa
Vùng trời thân thương đầy kỷ niệm… ©Kim Quang

Mời bạn thưởng thức: Bạn - Hoàng Nghiệp &Hương Trà

Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2015

Sinh nhật của tôi


Sinh nhật lại đến với mình, tự suy xét xem có gì khác lạ, thay đổi… không? Cảm thấy cũng vậy, không khác ngày hôm qua và chắc ngày mai cũng sẽ không có gì mới ! Dù gì cũng có duy nhất một ngày trong cả năm dài đằng đẳng. Nên cũng ráng xem xét, cảm nhận và thụ hưởng đi!

Cảm ơn các bạn đã tụ tập chung quanh mình để nâng ly, dù là sinh nhật, và là SINH NHẬT CỦA TÔI, nhưng không biết là để vui mừng gì, tuy vô cùng cảm kích tấm lòng của mọi người, nên cố gắng vui vẻ…

Sinh nhật về lại đây
Mà chỉ có một ngày
Không thời gian ăn nhậu
Ngắn quá, thật tiếc thay

Ngầu thật, tức tối ghê
Bánh kem ngon hết chê
Thịt dê nướng không béo
Nuốt nhiều cũng còn mê!

Ăn cho mập no tròn
Chỉ một ngày cỏn con
Trong năm dài đằng đẳng
Thiếu ăn nên thật ngon

Cảm ơn bạn gần xa
Phóng khoáng bỏ tiền ra
Về đây cùng xum họp
Cạnh bên nhau hát ca


(Dzô)

Nào, nâng ly bia cao
Chúc sức khoẻ dồi dào
Hạnh phúc nhiều vui vẻ
Thấm vị đắng ngọt ngào…

Dù chỉ có một ngày
Cũng là sự mắn may
Xum họp cạnh các bạn
Nhậu thỏa thích vui say

Một thoáng tư tưởng buồn
Như tuổi đời tràn tuôn
Lưng còng, tóc bạc trắng
Chỉ suy nghĩ, điên cuồng !

Nâng ly hẹn năm sau
Mong ta mãi sống lâu
Không tai nạn, bệnh hoạn…
Để còn gặp lại nhau ©Kim Quang
 

Chào các bạn !

Cảm tình, mùi vị ngọt đắng cay...
Từ nơi xa lạ tỏa tung bay
Tình thơ reo rắc cho thân hữu
Ý tưởng moi từ ruột gan này
©KQ.(Tình thơ phương Tây)

Mình vừa mới thay đổi trang Blog này, cách trình bày... Mong sẽ rõ ràng hơn. Các bạn có thể góp ý với mình. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ.

03-2014 KQ.


Mời bạn

Thân hữu gần xa mời ghé thăm
Nơi đây vài điệu thơ yên nằm
Đợi chờ các bạn đến nghe ngắm
Bạn hỡi, đừng có vắng biệt tăm
(©KimQuang Quán thơ)


Những bài trong Blog này chỉ là những tư tưởng, tâm tư... rất bình thường của cuộc sống hàng ngày được diễn đạt bởi ngòi bút KIM QUANG (©KQ

Ghi chú : Các hình ảnh dùng để minh họa hay trang trí là sưu tầm từ mạng… Nếu không có ghi chú gì khác


Bienvenue-Welcome-Willkommen

Chào mừng các bạn đến với trang Blog của tôi
Bonjour et bienvenue sur mon Blog
Hello and welcome to my Blog
Hallo und herzlich willkommen auf meinem Blog