Thế mà đã bốn mươi năm, cả nữa đời người vừa qua! Bao
nhiêu khổ đau, khó khăn không chỉ riêng một cá nhân, mà cho cả dân tộc.
Sự chịu đựng, lòng kiên cường… của từng người dân, chứng
tỏ sự sinh tồn mãnh liệt của dân tộc. Dù trãi qua bao áp bức bạo tàn, bất công
loạn lạc… sự phấn đấu để tôn tại, để duy trì linh hồn tổ quốc còn mãi trong từng
người một…
Biến cố đã bốn mươi năm
Ác mộng ngày đó còn nằm trong tim
Tủi hờn đất nước đắm chìm
Gia đình tan biến, đàn chim tan bầy
Tương lai, mộng ước biến bay
Quê hương lửa khói ngập đầy khổ đau
Khắp nơi chết chóc buồn sầu
Đồng quê, phố thị đẫm màu điêu linh
Cũng là đồng bào của mình
Ngục tù, đàn áp… không tình đồng hương
Chẳng lòng nhân đạo yêu thương
Hỏi rằng có xứng vị cương con người
***
Mơ ngày đất nước vui tươi
Đồng bào hạnh phúc nụ cười bình an
Ba miền khắp cõi giang san
Tự do độc lập trên ngàn dưới non
Xâm lược phương Bắc chẳng còn
Hải phận biển đảo nước non vẹn toàn
Quốc kỳ rực rỡ huy hoàng
Việt Nam tổ quốc vinh quang muôn đời. ©Kim Quang
Mời bạn thưởng thức: Quê hương bỏ lại - Trường Vũ trình bày