Trở lại về đây sau những năm tháng
dài đằng đẳng, dạo bước trên sân trường vắng vẻ… Không gian như dừng đứng, gốc
phượng xưa vẫn đầy hoa, nơi mà một lần đã không ngần ngại trèo lên đó, để chọn
hái một cành phượng xinh đẹp nhất, rồi ngập ngừng trao cho em…
Bây giờ tất cả chung quanh dường
như im lặng! ở nơi chốn nào đó không biết em có còn nhớ đến cành PHƯỢNG CŨ NGÀY
XƯA, cành phượng đó đã làm má em thêm hồng đỏ, đôi mắt trở nên sáng long lanh…
Đây gốc phượng xưa giữa sân trường
Ngày đó muốn tỏ tình yêu thương
Trèo lên thật cao ta nhặt hái
Tặng em hoa đỏ nhất, nhiều hương
Này cô bé yêu đừng có ngượng
Phượng sẽ ghen má hồng dễ thương
Mắt tròn ngạc nhiên, đừng mở lớn
Tim ta đập mạnh, hồn vấn vương.
Bao mùa qua, phượng vẫn còn đây
Màu đỏ rực rỡ, hoa nở đầy
Từng cành, chứa chan bông nặng trĩu
Che giấu màu đen xám trời mây
Nơi chốn nào xa, em có thấy
Phượng nở… người xưa còn đắm say
Sân trường vắng người chẳng thức dậy
Kiên nhẫn chờ đợi em nơi này… ©Kim Quang