Chiều lại rơi xuống như
mọi chiều sau một ngày bình yên nhiều nắng, bóng hình mọi vật kéo dài trên đường
phố.
Sự náo nhiệt ồn ào trở về cùng với đám người tan việc từ các
công sở.
Giữa một khung cảnh linh hoạt như vậy, nhưng CHIỀU SÀI GÒN có sắc thái
riêng biệt duy nhất mà không một nơi nào khác có thể gây tạo…
Chiều
Sài Gòn hôm nay như dịu nắng
Trời
chợt buồn vì thiếu vắng bóng nàng
Đám
mây đen kéo nhau về thở than
Người
bỏ ra đi từ dạo hôm ấy
Chiều
Sài Gòn lặng yên, chưa thức dậy
Một
mình bước lang thang, bóng kéo dài
Dưới
hàng me, tìm kiếm chờ đợi ai
Kéo
tâm hồn về phương trời dĩ vãng
Chiều
Sài Gòn thiếu sắc màu lãng mạn
Dòng
người đông chẳng thấy bóng người quen
Chỉ
đám xe cộ ồn ào bôn chen!
Không
gian mờ ảo len vào khói bụi
Chiều
Sài Gòn vướn cô đơn buồn tủi
Người
ra đi giờ ở phương trời nào
Biết hỏi ai ngước nhìn khoảng trời cao!
Tìm
đâu dấu vết tháng ngày kỷ niệm!
Chiều
Sài Gòn nắng yêu thương vàng tím
Chỉ
còn trong quá khứ, lưu trong tim
Dù
mỏi bước chân mải miết đi tìm
Cảnh
huyền diệu đó, giờ là ảo tưởng ! ©KimQuang
Mời bạn nghe: Ta yêu Sài Gòn đến lạ - Vũ thị Châu trình bày
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét