Tháng tư sầu ảo não chợt nhớ
Lúc ngày xưa vào một năm nào
Trời đen tối che giấu trăng sao
Quê hương chuyển mình gượng thay đổi
Biến cố đau thương chợt đến vội
Súng đạn kinh hoàng khắp mọi nơi
Hòa bình sao lửa đốt chân trời
Tự hỏi vui mừng hay buồn khổ.
Tự do sao gông kiềng nặng cổ
Muốn hét to miệng cứ nghẹn ngào
Muốn cười nước mắt tự tuôn trào
Ngước nhìn trời cao lòng ngao ngán
Trời không nắng có gì ngăn cản
Phượng nở đỏ hè chẳng thèm về
Mọi cảnh vật ủ rũ thảm thê
Vùng đất thân yêu bỗng chìm đắm
Hè mau đến mang nắng vàng đậm
Đốt tan loài sâu bọ súc sinh
An bình hạnh phúc cho dân mình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét