Một người về Phan Rang
Bốn chục năm muộn màng
Tháng hè năm nào đó
Ly biệt lòng ngổn ngang!
Sau những năm phong trần
Nhiều do dự bâng khuâng
Rồi cuối cùng quyết định
Tìm lại nguồn sông Dinh
Bồ Đề mái trường xưa
Sân trường phượng lưa thưa
Dù tên không còn nữa
Chẳng xóa kỷ niệm xưa
Về lại những con đường
Bao hồi niệm vấn vương
Ngày cùng ai rão bước
Nay còn đọng vị hương
Bạn, người đi người còn
Bám cuộc sống cỏn con
Đuổi miếng ăn kiếm sống
Cặm cụi cạnh vợ con…
Ngồi quanh ly cà phê
Bạn, người kể người nghe
Ôn lại bao kỷ niệm
Của một thời ngố nghê
Dọc theo từng con đường
Mùi bánh căn tỏa hương
Này bánh canh chả cá…
Bao mùi vị mến thương
Có tình cảm không phai
Trãi qua những tháng ngày
Cô bạn mãi xinh xắn
Dù bao nhiêu đổi thay
Qua vài lời hỏi chào
Tim rung động nôn nao
Vẫn xinh đẹp duyên dáng…
Như vào thuở hôm nào
Thăm tháp Chàm ChamPa
Luôn hùng dũng nguy nga
Lưu mãi vào tâm trí
Thương nhớ chất trong ta
Tỉnh lỵ không đổi thay
Hôm qua hay ngày mai
Vẫn miếng đất thương mến
Không nơi nào thế thay.
Vẫy tay chào tạm biệt
Trong
lòng ta vẫn biết
Chốn này mãi trong tim
Mảnh quê hương đất Việt. ©KimQuangVề Ninh Thuận - Gia Tuấn trình bày
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét