Tuổi học trò còn ghi khắc đây
Vùng trời kỷ niệm vẫn nơi này
Lớp thân, trường quý ngày hai buổi
Nhung nhớ, mến thương
không chuyển lay
Duyên số đẩy đưa tháng tám nào
Đến đây tỉnh lạ lòng xôn xao
Xứ Quảng nay nghìn trùng xa cách
Lo lắng khơi trào nỗi nôn nao
Đường Trưng Nữ sáng đi chiều về
Ngôi trường, lớp học, niềm đam mê
Phút giây này không gì thay thế !
Nhắc gợi niềm mơ ước, đam mê…
Phan Rang gió nắng - Nguyên Chấn Phong-Dương Ngọc Thái
Nuôi dưỡng buồn vui đời học sinh
Xuống lên thất thường của sông Dinh
Như trời vô cớ chợt mưa nắng
Tựa tuổi trăng tròn của bọn mình
Biển Ninh Chữ có còn xanh biếc
Như lúc nào bơi tắm cạnh nhau
Giữ hộ tôi khoảnh khắc yêu dấu
Nắng vàng, cát trắng thuở ban đầu
Nay tha hương, xứ lạ, trời xa
Âu sầu, buồn não, tượng Shi Va
Tháp cũ (*) hoang tàn dáng ủ rũ
Cham Pa không nước, ta xa nhà !
Phút giây tưởng nhớ mang ta về
Vượt gió ngàn mây chợt đến quê :
« Thân hữu, bạn bè tụ họp đủ
Tỉnh thành yêu mến, vạn đam mê …»
Chợt thoáng Phan Rang
trong trí ta
Rạp phim, ngôi chợ…
đâu còn xa
Phố xưa, đường cũ vẫn
gần gũi
Một thoáng dắt ta về
lại nhà
Mỗi kẻ, mỗi nơi, một
cuộc sống
Xa phan Rang, lưu lạc
lông nhông
Hẹn ngày nào đó gần
đây nhất
Về lại quê hương thỏa
nỗi lòng. ©KimQuang
(*) tháp Pô Klông Garai, Phan
Rang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét