Đã bao nhiêu năm rồi nhỉ, có lẽ gần như cả nửa thế kỷ,
thế mà cứ tưởng như là ngày hôm qua.
Bữa hôm đó biển rất yên lặng, cũng như anh với khuôn mặt
điềm tĩnh nhưng ý chí cương quyết hiển hiện rõ rệt. Trong đầu anh chắc bao nhiêu
suy nghĩ, lo lắng đang quay cuồng vì đôi mắt mênh mông, với cái nhìn thăm thẳm
xa vời như tìm kiếm một vùng đất hứa nào đó mà chắc trong thâm tâm, anh cũng không
biết là có thật hay không, anh chỉ biết duy nhất một điều là nơi anh đang đứng
không khí không còn hít thở được nữa, chồi non và mầm tin vào ngày mai đã trơ
trọi, đồng loại đã dùng quyền lực cướp đi tình người…
Thế rồi anh đã ra đi cùng đám người vội vã trong một
chiếc thuyền bé nhỏ. Theo từng nhịp sóng đong đưa, gió nhẹ đẩy thuyền từ từ ra
khơi, để biến mất vào nơi chân trời xa tít…
Kể từ hôm đó, anh và biển như là một, mỗi cơn sóng vỗ
về như là tiếng anh bước, bóng dáng của anh hiện sau từng đợt sóng, bọt biển
mang mùi vị của anh… Đại dương đã che chở
và ôm anh vào lòng…
BIỂN VÀ ANH, trong một bối cảnh thương đau với cục diện
tàn nhẫn của cuộc sống… tạo nên một sự hòa hợp kỳ lạ giữa một cảnh vật hùng vĩ
của thiên nhiên và một con người bé nhỏ, quấn chặt thành một, ngàn đời vĩnh viễn
gắn bó với nhau…
Chiều nay sóng dậy giữa khơi
Nhớ ngày hôm đó anh rời nơi đây
Lệ tràn khoé mắt tuôn đầy L
Không lời từ biệt chia tay nghẹn ngào
Miệng run chẳng nói câu nào!
Ngàn điều thổn thức mà sao không lời
Bóng tàu biến giữa chân trời
Lênh đênh trôi dạt nơi nào phương xa
***
Bao năm tàn nhẫn trôi qua
Biệt tin vắng bóng giữa lòng đại dương
Sóng cao gầm thét nhớ thương
Biển đưa anh đến một phương trời nào !
Ngoài khơi, sóng vẫn dạt dào
Từng đợt vỗ mạnh kêu gào tên anh
Mênh mông sắc nước trong xanh
Trùng dương biền biệt biết anh chốn nào !
***
Tối qua đêm đầy trăng sao
Chập chờn ác mộng ngập vào giấc mơ
Từ nơi sâu hút bơ vơ
Hãi hùng tiếng hét đợi chờ trông mong
Biển cuốn lấy anh vào lòng
Xác thân chìm đắm bềnh bồng đong đưa
Bọt biển tan nát lưa thưa…
Cơ thể từng mảnh dư thừa mọi phương…
***
Ngàn trùng sóng gió đại dương
Xóa tan dấu vết con đường anh đi
Đất trời biến động chuyển di !
Nỗi buồn sâu đậm biệt ly vẫn còn
Sóng biển gào thét gọi hồn
Đáy sâu vực thẳm cất chôn ngàn đời
Hôm nay biển động ngoài khơi
Tiếng anh uất ức nghẹn ngào vọng vang…
Bay
cao vút tận mây ngàn
Máu
hòa bọt biển, thở than ngàn đời… L ©Kim
Quang
Mời bạn xem: Đêm chôn dầu vượt biên - Khánh Ly