Xào xạc rơi xuyên cành
Từng giọt lấn đua
tranh
Một khung
cảnh huyền ảo
Buốt
lạnh thấu
qua mành
Rơi, rơi mãi không ngừng
Chẳng
biết, cứ dửng dưng
Dù tạo
buồn, đau, khổ
Có bao giờ tạnh ngưng
Rơi mãi rồi
ngập tràn
Từng giọt mưa reo vang
Vào lòng
kẻ đơn độc
Làm buốt lạnh thế gian
Giọt mưa tí tách reo
Chọc thủng mái tranh nghèo
Ướt át túp liều
nhỏ
Điệu nhạc
buồn hắt
heo
Từng hạt, từng hạt mưa
Rơi mãi khi nào vừa !
Rơi nghiêng rồi
rơi ngửa…
Đến tận thế, đủ chưa ? ©KimQuang a